GIÁ TRỊ CỦA ƯỚC MƠ TUỔI THƠ

GIÁ TRỊ CỦA ƯỚC MƠ TUỔI THƠ

GIÁ TRỊ CỦA ƯỚC MƠ TUỔI THƠ

13:00 - 21/11/2020

Tôi cảm thấy những ký ức về tuổi thơ thật đặc biệt và quan trọng trong việc dẫn dắt và mường tượng về lựa chọn con đường đi của riêng mình và hình ảnh mong muốn trở thành trong tương lai của mỗi chúng ta khi trưởng thành hơn.

GIÀU CÓ HẠNH PHÚC?
TỪ ƯỚC MƠ ĐẾN HIỆN THỰC
10 thói quen không sửa ngay đời bạn sẽ xuống dốc
Năm 2018, bạn trẻ hãy thay đổi thói qua loa
TIẾN TỪNG BƯỚC VỮNG CHẮC
GIÁ TRỊ CỦA ƯỚC MƠ TUỔI THƠ
Hồi tôi còn bé, tôi mơ ước sau này lớn lên mình sẽ trở thành một người giáo viên. Đây là một mong ước rất tự nhiên xuất phát từ trái tim mà đến bây giờ nó vẫn rất rõ ràng trong tôi mỗi khi nhớ lại.
 
Từ hồi còn nhỏ xíu, dù không ai bảo, tôi hay tự làm những hành động rất giống phong cách của một người giáo viên. Khi ôn lại bài cũ, tôi hay lấy phấn trắng viết tóm tắt các công thức và nội dung bài học lên đầy tường gạch, sân gạch và cửa sổ hay cửa ra vào ở nhà tôi. Tôi thấy làm như vậy giúp mình dễ nhớ bài hơn và đôi khi tôi còn tưởng tượng mình đang là cô giáo giảng bài cho các bạn khác, dù mọi hoạt động đó diễn ra… khi tôi một mình. Thật tuyệt vời và biết ơn là bố mẹ tôi không ai la mắng, phàn nàn khi tôi làm như vậy; họ không e ngại việc tôi có thể làm bẩn tường, bẩn cửa nhà.
 
Khi tôi học lớp 4, lớp 5, đủ điều kiện để làm Sao đỏ của lớp, làm Liên đội trưởng của trường, tôi rất thích khi mỗi buổi chiều thứ Bảy hàng tuần, tôi được hướng dẫn giờ “Sinh hoạt sao” cho các em lớp 1, lớp 2. Tôi hướng dẫn các em những hoạt động vui chơi, ca hát và những công việc nhỏ nhặt khác mà đã được thầy cô chỉ dẫn từ trước cho mình. Các em rất vui vẻ và hợp tác với tôi trong những giờ sinh hoạt ngoài học tập đó. Khi tôi lên cấp 2 và các em tôi học cấp 1, mỗi dịp nghỉ hè, tôi cũng rất thích “mở lớp” dạy các em học và một số em họ của tôi vẫn đến học với tôi trong 1-2 tháng nghỉ hè. Khi tôi học đại học, có nhiều lựa chọn về việc làm thêm ngoài giờ học, nhưng tôi thích công việc gia sư nhất vì tôi có cảm giác vui thích và phù hợp với hình thức công việc đó. Tôi có thể dạy các em cấp 1, cấp 2 và cả cấp 3 với những trải nghiệm rất đa dạng và thú vị. Khi ngồi nhớ lại những điều này và viết ra, tôi cảm thấy cảm xúc bên trong mình đúng như câu hát: "Em nghe lòng mình niềm vui đong đầy".
 
Mỗi khi tôi nhìn thấy các thầy cô mà tôi yêu kính, tôi cảm thấy họ thật hạnh phúc vì được chia sẻ những điều hay, lẽ phải cho các em học sinh, được các em nhớ về với những tình cảm chân thật, trong sáng. Tôi cảm thấy họ thật hạnh phúc khi được sống trong rung động của tình yêu thương theo cách đó. Tôi nhận ra mong muốn sâu xa trong tôi là được bộc lộ tình yêu với người khác và được sống trong tình yêu thương của mọi người. Hơn nữa, với tôi, người giáo viên là người sẽ không bao giờ ngừng học hỏi để có thể thích ứng được với các lớp học trò nối tiếp nhau và truyền cảm hứng cho họ. Điều này với tôi cũng thật thú vị. Chính vì lẽ đó mà tôi đã ấp ủ ước mơ thầm lặng là trở thành cô giáo.
 
Vậy mà, “đời không như là mơ” vì sau này, trường đại học tôi chọn không phải là trường sư phạm; nghề tôi làm hiện tại cũng không phải là nghề dạy học, ngày ngày đứng trên bục giảng, tối tối về soạn bài, chấm bài cho buổi đến lớp sau. Nhưng tôi lại được mở rộng cách hiểu hơn về ý nghĩa của người Thầy. Không cần phải có những danh xưng cụ thể là thầy giáo, cô giáo, một người vẫn có thể trở thành người Thầy trong lòng của một ai đó. Chẳng hạn như với tôi, bố mẹ tôi cũng chính là những người thầy đầu tiên và trọn đời của tôi. Một em bé, một người bạn, một người sếp, một người lạ vô tình gặp ngoài đường, một cuốn sách, một bông hoa cái lá... cũng có thể là một người Thầy đặc biệt của tôi.
 
Tôi nhận ra rằng không cần phải mang tên gọi cụ thể là “thầy cô giáo” với hình ảnh bục giảng, chấm bài..., tôi vẫn có thể biến ước mơ của mình thành sự thật trong công việc hiện tại và đời sống thường ngày của mình như phong cách của một người Thầy khi đối xử với một ai đó. Thật ra, với cá nhân, tôi lại thích dùng từ “Người hướng dẫn”, “Người chia sẻ” hơn là từ “người Thầy” vì hàm nghĩa của nó giản dị và rộng mở hơn. Hàm nghĩa rộng mở ấy cho phép tôi phát triển tự do hơn về việc lựa chọn các công việc và lĩnh vực phù hợp với mình rồi thể hiện, bộc lộ những đặc điểm của người chia sẻ, người hướng dẫn trong vai trò đó. Bất kể công việc hiện tại của chúng ta là gì, ta cũng có thể đưa những phẩm chất đó trong cách làm việc và tương tác với người khác. Đơn cử như việc chọn cùng tham gia phát triển trang web Anastar để chia sẻ và lan tỏa tri thức đến người khác như hiện tại tôi đang làm cũng chính là con đường dẫn tôi chạm tới ước mơ thuở nhỏ đấy thôi. Ước mơ quả là một hành trình khám phá bản thân và thế giới quanh ta.
 
Và sau cùng, tôi cảm thấy những ký ức về tuổi thơ thật đặc biệt và quan trọng trong việc dẫn dắt và mường tượng về lựa chọn con đường đi của riêng mình và hình ảnh mong muốn trở thành trong tương lai của mỗi chúng ta khi trưởng thành hơn. Nếu có thời gian, bạn hãy cho phép bản thân ngược dòng du hành về giai đoạn tuổi ấu thơ của mình, lật lại những ký ức đẹp đẽ, trong sáng để có thể hiểu sâu sắc hơn về thiên hướng ước mơ của bản thân khi bạn có mặt trên cuộc đời này nhé.
 
Hướng Dương (Anastar)

BÌNH LUẬN BẰNG MAIL

BÌNH LUẬN FACEBOOK